Tuesday, April 23, 2013

Hai hạt lúa

Trà chanh tình yêu: Có hai hạt lúa nọ được giữ lại để làm hạt giống cho vụ sau vì cả hai đều là những hạt lúa tốt, đều to khỏe và chắc mẩy. 



Một hôm, người chủ định đem chúng gieo trên cánh đồng gần đó. Hạt thứ nhất nhủ thầm:

“ Dại gì ta phải theo ông chủ ra đồng. Ta không muốn cả thân mình phải nát tan trong đất. Tốt nhất ta hãy giữ lại tất cả chất dinh dưỡng trong lớp vỏ này và tìm một nơi lý tưởng để trú ngụ.” Thế là nó chọn một góc khuất trong kho lúa để lăn vào đó.

Còn hạt lúa thứ hai thì ngày đêm mong được ông chủ mang gieo xuống đất. Nó thật sự sung sướng khi được bắt đầu một cuộc đời mới.

Thời gian trôi qua, hạt lúa thứ nhất bị héo khô nơi góc nhà bởi vì nó chẳng nhận được nước và ánh sáng. Lúc này chất dinh dưỡng chẳng giúp ích được gì- nó chết dần chết mòn. Trong khi đó, hạt lúa thứ hai dù nát tan trong đất nhưng từ thân nó lại mọc lên cây lúa vàng óng, trĩu hạt. Nó lại mang đến cho đời những hạt lúa mới)...

Đừng bao giờ tự khép mình trong lớp vỏ chắc chắn để cố giữ sự nguyên vẹn vô nghĩa của bản thân mà hãy can đảm bước đi, âm thầm chịu nát tan để góp cho cánh đồng cuộc đời một cây lúa nhỏ - đó là sự chọn lựa của hạt giống thứ hai.

P/s: Tôi hy vọng đó cũng sẽ là sự lựa chọn của bạn và tôi khi đứng trước cánh đồng cuộc đời bao la này


Friday, April 19, 2013

Điều giản dị của tình yêu


Trà chanh tình yêu: Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn ông rất nghèo sống với vợ. Một ngày nọ, vợ ông, người có mái tóc rất dài hỏi chồng về chuyện mua một chiếc lược mới hơn để dùng.
Người đàn ông cảm thấy rất buồn vì không mua nổi cho vợ một cái gì đó. Ông không đủ tiền để mua được cho vợ một chiếc lược mới bởi sồ tiền kiếm được chỉ đủ để lo cho miếng cơm hàng ngày. Thậm chí, ông cũng không dám mang chiếc đồng hồ cũ đã đứt dây đi sửa. Người vợ biết vậy nên bà không bao giờ gặng hỏi chồng mình một lần nào.

Một hôm, khi đang trên đường đi làm về ngang qua cửa hàng đồng hồ, ông quyết định bán nó. Với số tiền ít ỏi có được người chồng mua một chiếc lược mới cho vợ.
Ông trở về nhà vào buổi tối và mang tặng cho vợ món quà nhỏ bé này. Tuy vậy, ông đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy người vợ thân yêu với mái tóc ngắn. Bà đã bán tóc của mình và mua tặng cho ông một chiếc đồng hồ mới.
Nước mắt lăn dài trên gò má của hai vợ chồng, họ ôm nhau khóc trong hạnh phúc. Tuy cuộc sống hiện tại khá khó khăn, nhưng bù lại họ đã có được tình yêu và sự sẻ chia trong cuộc sống. Đó là món quà quý giá nhất mà hai vợ chồng ông nhận được từ thượng đế.
Yêu và được yêu là một điều mà bất kỳ ai khi sinh ra đều mong muốn. Có thể bạn sẽ mất nhiều thời gian và công sức để kiếm tìm cho mình một nửa đích thực, thậm chí có những người phải đến nửa cuộc đời mới tìm được tri kỷ. Nhưng bạn tôi ơi, có thể bạn đang theo đuổi một bóng hình mà chỉ có trong mơ. Hãy quay về với thực tại, với cuộc sống và những niềm vui, nỗi buồn hàng ngày. Hạnh phúc và tình yêu đôi khi chỉ xuất phát từ những điều đơn giản và nhỏ nhoi nhất trong cuộc sống, thậm chí ngay cả trong những lúc khó khăn. Hãy trân trọng hiện tại và làm theo những gì con tim mình mách bảo.
Hãy quay về với thực tại, với cuộc sống và những niềm vui nhỏ nhoi hàng ngày.

Sức nặng của ly nước



Người dẫn chương trình giơ cao một ly nước và hỏi khán giả:
- Quí vị thử đoán xem ly nước này nặng bao nhiêu?
- Điều đó còn phụ thuộc vào anh cầm nó trong bao lâu chứ.
- Đúng vậy, nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu tôi cầm nó trong một tiếng đồng hồ thì tay tôi sẽ mỏi. Còn nếu tôi cầm nó cả một ngày, quí vị sẽ gọi xe cấp cứu cho tôi. Cùng một khối lượng, nhưng mang nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng hơn.
Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng gánh nặng, nó sẽ càng ngày càng trở nên trầm trọng. Không sớm thì muộn chúng ta cũng gục ngã. “Điều quí vị phải làm là đặt ly nước xuống, nghỉ một lát rồi tiếp tục cầm nó lên.”
Thỉnh thoảng chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống, nghỉ ngơi lấy sức để còn tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo. Khi bạn trở về nhà, hãy quẳng lo âu về công việc ngoài cửa. Ngày mai bạn sẽ nhặt nó lên và tiếp tục mang.

Thursday, April 18, 2013

Vì Trái đất tròn, những người yêu nhau sẽ lại về với nhau


Trà chanh tình yêu: Không cần phải chạy trốn tình yêu làm gì, bởi Thế giới của những người đang yêu rất nhỏ bé.


Không cần phải cố quên đi một người.

Nếu trong tim ta bóng hình ấy chưa bao giờ phai nhạt.

Có thể chúng ta ở trong nhau bằng một tên gọi khác.

Bằng những sợi dây vô hình ràng buộc rất riêng…

Có những mối quan hệ không thể gọi tên.

Nhưng vẫn chứa đựng bên trong những điều thiêng liêng không dễ mất.

Vì thế giới của những kẻ yêu nhau là rất chật.

Nên lối rẽ nào cũng rất dễ gặp nhau…

Dù đã từng gian dối để bầm đau.

Để nghẹn ngào môi và tim rung lên khắc khoải.

Dù đã cứa vào nhau những cơn đau mãi mãi.

Vẫn không giữ nổi tim mình, đập loạn nhịp khi thoáng qua nhau…

Tình yêu thật sự có dễ lãng quên đâu.

Phải mất bao lâu để quên đi những thói quen yêu thương đã trở thành cuộc sống?

Nên nếu đã không thể quên thì cũng không cần phải cố gắng.

Chỉ cần để lòng mình thấy thật bình yên…

Rồi đến một ngày, có thể tự sẽ quên.

Hoặc nhớ mong sẽ đưa tin yêu trở lại.

Vì có những điều, dù đổi thay cũng vẫn là mãi mãi.

Vì Trái đất tròn, thì yêu nhau xa mấy cũng về lại với nhau…

Không cần phải chạy trốn tình yêu làm gì, bởi Thế giới của những người đang yêu rất nhỏ bé.

Không cần phải cố quên đi một người.

Nếu trong tim ta bóng hình ấy chưa bao giờ phai nhạt.

Có thể chúng ta ở trong nhau bằng một tên gọi khác.

Bằng những sợi dây vô hình ràng buộc rất riêng…

Có những mối quan hệ không thể gọi tên.

Nhưng vẫn chứa đựng bên trong những điều thiêng liêng không dễ mất.

Vì thế giới của những kẻ yêu nhau là rất chật.

Nên lối rẽ nào cũng rất dễ gặp nhau…


Dù đã từng gian dối để bầm đau.

Để nghẹn ngào môi và tim rung lên khắc khoải.

Dù đã cứa vào nhau những cơn đau mãi mãi.

Vẫn không giữ nổi tim mình, đập loạn nhịp khi thoáng qua nhau…

Tình yêu thật sự có dễ lãng quên đâu.

Phải mất bao lâu để quên đi những thói quen yêu thương đã trở thành cuộc sống?

Nên nếu đã không thể quên thì cũng không cần phải cố gắng.

Chỉ cần để lòng mình thấy thật bình yên…

Rồi đến một ngày, có thể tự sẽ quên.

Hoặc nhớ mong sẽ đưa tin yêu trở lại.

Vì có những điều, dù đổi thay cũng vẫn là mãi mãi.

Vì Trái đất tròn, thì yêu nhau xa mấy cũng về lại với nhau…

Wednesday, April 17, 2013

Thử yêu lần nữa


Xét về tình cảm, họ yêu nhau. Nhưng về lý trí, rõ ràng, Tony không phải mẫu hình lý tưởng của cô. Joshy hiểu rõ hai người là hai thế giới. Tony cũng chưa muốn có bạn gái để dồn sức cho sự nghiệp. Ngoài mặt, cậu dửng dưng nhưng lại luôn có một sự quan tâm đặc biệt không lời. Vì tất nhiên, dửng dưng chưa bao giờ có nghĩa là không thích. Và họ đã có với nhau một tháng với những gì đẹp đẽ nhất. Mọi việc đi nhanh hơn cả tên lửa NASA, đâu có ai biết cách làm cho tên lửa chậm lại khi nó đã được phóng. 



Cả Joshy và Tony đều cảm thấy những vấn đề không bình thường giữa hai người nhưng họ luôn né tránh. Một sai lầm kinh điển của những đôi yêu nhau. Không lâu sau đó, Tony đề nghị chia tay. Cậu đã phải chịu nhiều áp lực trong việc cố gắng trở thành một người bạn trai. Việc có bạn gái đã ngốn mất nhiều thời gian mà đáng lẽ ra cậu phải dành cho sự nghiệp của mình.

Những ngày sau đó là những ngày u ám và nặng nề. Tony vẫn làm việc đều đều dù cậu không thể phủ nhận rằng cậu thấy rất trống vắng. Khi đã bình tĩnh hơn và thôi khóc, Joshy nhận thấy việc chia tay của hai người là việc vô lý nhất cô từng biết. "Có lẽ mình phải làm một cái gì đó!".

Hai tuần sau, Joshy hẹn Tony đến quán nước quen thuộc. Cô nhìn thẳng vào mắt Tony và hỏi: "Mình chia tay đã nửa tháng, anh đã cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn chưa?". Chắc chẳng ai trên đời này cho rằng trống vắng là một cảm giác thoải mái dễ chịu nhưng Tony vẫn im lặng. "Em đã có rất nhiều điều không hiểu" - Joshy nói - "Nhưng ngày hôm đó, cả hai chúng ta đều không đủ bình tĩnh để nói chuyện với nhau. Em thật sự muốn biết anh đã chịu áp lực như thế nào". 

Không dễ để Tony nói ra những gì cậu nghĩ nhưng Joshy đã khéo léo thuyết phục bằng tất cả những dịu dàng và cảm thông nhất mà cô có thể. Sau cùng, cô nói: "Em thật sự không thể chịu đựng được khi mình mất nhau như vậy. Nếu anh vẫn còn một chút tình cảm với em, chỉ cần một chút thôi nhưng là tình cảm thật sự chứ không phải lòng thương hại và anh cũng không muốn kết thúc như thế, chúng ta hãy cùng nhau bắt đầu lại thật chậm. Em tin mình có cơ hội để làm mọi việc tốt đẹp hơn".

Tony im lặng rất lâu. "Mình sẽ bắt đầu thật chậm như thế nào?" - Cậu hỏi. "Nếu anh thật sự muốn biết và muốn thử, hãy gật đầu cho em xem nào!" - Joshy trả lời. Tony bật cười và gật đầu. Joshy vẫn luôn lém lỉnh như thế.

Joshy chậm rãi. "Sẽ có một vài quy định bắt buộc, tất nhiên! Nhưng hãy thoải mái anh nhé! Em chỉ muốn cùng anh chơi một trò chơi thôi! Và đây là quy định của cô: Mỗi tuần họ sẽ gặp nhau ít nhất một lần và nhiều nhất ba lần. Mỗi người được quyền chủ động những cuộc hẹn và cả việc sẽ đi đâu trong một tuần. Tuần sau đến lượt người kia. Người bị động có quyền từ chối nếu không thoải mái nhưng một tuần bắt buộc phải có một lần đi cùng nhau. Đến khi một người muốn có cuộc hẹn thứ tư trong một tuần và người kia đồng ý thì đã đến lúc mọi việc trở lại bình thường như nó vốn như thế. 

"Để bắt đầu, chúng ta sẽ bốc thăm" - Joshy lấy từ trong xắc tay hai lá thăm be bé - "Người nào bốc được lá thăm ghi chữ THE FIRST sẽ là người chủ động hẹn đầu tiên. Và tuần kế tiếp sẽ là quyền chủ động của người kia. Cứ như thế! Anh đã luôn nhường em nên lần này em nhường anh trước đấy!"

Tony bốc trúng lá thăm ghi chữ THE FIRST. Một tuần sau đó, cậu hẹn Joshy và trò chơi bắt đầu. Không dễ để hàn lại những thứ đã vỡ. Rất nhiều lúc Tony cảm thấy chán nản. Ý nghĩ về việc không hợp nhau làm cậu cứ muốn bỏ cuộc giữa chừng. Nhưng tình yêu cậu dành cho Joshy là một tình yêu thật sự. Joshy đã nói với cậu trước khi ra về ngày hôm đó: "Em chỉ cần anh can đảm và kiên nhẫn chút thôi để cùng em vượt qua giai đoạn khó khăn này". Cậu luôn nhắc nhở mình câu nói ấy để kìm bớt tính nóng vội và mau nản. Joshy cũng không dễ chịu gì hơn. Cô phải đánh đón tính tự ái của mình rất nhiều roi để nó yên thân mà nằm xẹp xuống.

Cô tập yêu luôn cả những điều khiếm khuyết ở người con trai mình chọn. Cô lặp lại liên tục trong đầu hai từ "kiên nhẫn". Đã có nhiều điều buồn cười xảy ra trong suốt những ngày đó. Vì Joshy không hề quy định sẽ làm gì trong những lần gặp nhau nên họ nghĩ ra đủ trò. Joshy bắt Tony phải đến tiệm uốn tóc tán gẫu với cô trong khi các cô thợ rị mọ với cả đống ống cuốn trên đầu. Tony cũng khiến Joshy dở khóc dở cười khi ngồi chờ cậu trên thành hồ bơi nam. Họ đã cùng nhau chạy đua một chặng đường rất dài để tìm lại nhau.

Dần dần, họ thấy thích thú được quyền "hành hạ" người kia mỗi tuần và cả cái cách hỏi nhau khi bắt đầu một cuộc hẹn: "Chiều thứ sáu này em rảnh không?". Thêm một thời gian nữa, họ bắt đầu thấy nhớ nhau và cần nhau nhiều hơn là ba cuộc hẹn mỗi tuần. Tony đã thích nghi được với việc san sẻ thời gian và áp lực cho một người luôn sẵn sàng lắng nghe cậu. Và cậu nhận thấy việc có cả bạn gái lẫn sự nghiệp không phải là điều quá khó. Vào tuần cuối cùng của tháng tư, Tony hẹn Joshy lần thứ tư trong một tuần. Hôm đó là một ngày tuyệt vời không kém ngày đẹp trời lúc họ quen nhau. Nhưng Joshy vẫn giữ nguyên quy tắc "mỗi người một tuần" của mình, cô chỉ điều chỉnh nó thành thỏa thuận. "Và tất nhiên người ta có thể vi phạm thỏa thuận trong những trường hợp có thể thương lượng được" - Joshy nháy mắt tinh nghịch khi cả hai đứng mút kem.

Ngày 14 tháng 6, Joshy đem đến cho Tony một hủ thủy tinh đựng đầy socôla với dòng chữ: "Be my Valentine!". Joshy cười một nụ cười của nắng: "Những chuyện không vui đã khiên chúng ta xa nhau vào đúng ngày lễ Tình yêu. Em không muốn đợi đến năm sau mới đưa anh món quà này! Em yêu anh!" - Cô hôn Tony.

"Có một điều anh đã thắc mắc rất lâu!" - Tony nói sau khi qua phút ngất ngây - "Nếu ngày hôm đó em bốc phải lá thăm THE FIRST thì khi nào em sẽ hẹn anh?" Một nụ cười bí ẩn nở trên môi Joshy: "Thì đã bao giờ em không bốc phải là thăm THE FIRST đâu! Cả hai lá thăm đều là THE FIRST, em chỉ không cho anh nhìn thấy lá thăm của em thôi! Em muốn anh bắt đầu khi anh thật sự sẵn sàng. Còn em thì đã luôn sẵn sàng để chờ đợi anh!". Tony hỏi tiếp, cố giấu vẻ xúc động: "Nếu như anh không chơi trò đó với em, hoặc nếu như anh không hẹn lần thứ tư... nếu...". Nhưng hai ngón tay xinh xinh của Joshy đã đặt lên môi Tony để ngăn cậu nói tiếp. Cô nhẹ nhàng: "Đó là một bí mật! Khi đó, em sẽ tính cách khác nhưng em sẽ không nói anh nghe đâu!" Tony vòng tay ôm lấy cô. Cậu cũng không cần biết đến điều bí mật đó. Và sẽ chẳng bao giờ biết rằng Joshy chẳng có một dự tính nào cho những tình huống đó. Bởi cô tin là cả hai sẽ làm cho mọi việc tốt đẹp hơn.

Tuesday, April 16, 2013

Tôi đã mơ thấy chuyến đi của mình…


http://hieubio.blogspot.comCàng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng đến với bất cứ một ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước. Một buổi sáng cách đây bốn năm, lúc tôi đang ngồi uống rượu với bạn, mẹ tôi bảo: “Mạ đi chơi chút nghe”.  Thế rồi một giờ sau tôi được điện thoại báo tin mẹ tôi đã mất tại nhà người bạn.
Nhạc sĩ Xuân Hồng cũng đã từ biệt chúng tôi như thế. Không kịp nói một lời, không kịp đưa tay vẫy chào bạn bè, vẫy chào cuộc sống. Thế kỷ 21 thế mà cũng khó đến được dù chỉ còn mấy năm.

Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi.  Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.
Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi  ngậm ngùi.
Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.
Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu…
http://hieubio.blogspot.com - Trịnh Công Sơn 1996

Những câu nói hay cho tình yêu


Có nhiều người dành cả đời mình chỉ để tìm kiếm một tình yêu đích thực. Có người chỉ mới quen qua vài ba câu chào vội vã đã yêu nhau. Tình yêu vốn dĩ là một thứ tình cảm kì lạ của con người, vừa lung linh vừa khó đoán. Bạn sẽ chẳng bao giờ có thể trả lời được rằng vì sao mình yêu người này nhưng lại từ chối người khác. Những lời giải thích đôi khi lại trở nên thừa thãi vì đơn giản yêu là yêu, thế thôi. Trà chanh tình yêu sẽ không nói quá nhiều về tình yêu chỉ xin chia sẻ những câu nói hay về tình yêu và hy vọng, thông qua đó bạn sẽ tự rút ra một định nghĩa phù hợp cho chính mình.
Các bạn cũng có thể chia sẻ những câu nói hay khác dành cho tình yêu mà bạn biết bằng cách để lại nhận xét ở cuối bài viết.

Có một ngày em hỏi anh rằng “Anh yêu em hay yêu cuộc sống của mình”, anh trả lời rằng “Anh yêu cuộc sống”. Thế là em bước đi nhưng em không bao giờ biết rằng em chính là cuộc sống của anh.
Nếu anh là giọt nước mắt trong em, thì em sẽ khóc để anh lăn xuống chạm vào môi em. Nhưng nếu em là giọt nước mắt trong anh thì anh sẽ không bao giờ khóc bởi vì anh không muốn mất em.
Bạn có thể mất một phút để cảm thấy thích một người, một giờ để mà thương một người, một ngày để mà yêu một người. Nhưng phải mất cả đời để quên một người.
Khi bạn gặp được một người có ý nghĩa đối với bạn, nhưng bạn biết rằng người đó sinh ra không phải dành cho bạn thì cách tốt nhất là hãy để họ ra đi.
Biển sẽ trở thành bức tường ngăn cách anh và em, bầu trời xanh chỉ còn là nỗi nhớ. Cuộc đời này anh nguyện tồn tại chỉ vì em và anh không bao giờ muốn biết mất em đau khổ như thế nào.
Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.
Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.
Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.
“Tình yêu không có lý do và mạnh hơn cả cái chết” – Thomas Mann
Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.
Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.
Bạn sẽ không tìm thấy được người lý tưởng nếu bạn có thể sống với người đó. Nhưng bạn đã tìm được một người lý tưởng nếu bạn không thể sống thiếu người đó.
Chẳng bao giờ xảy ra chuyện ta yêu mà người con gái không hề hay biết – ta tin rằng mình đã tỏ tình một cách rõ ràng bằng một giọng nói, một ánh mắt, một cái chạm tay nhẹ nhàng.
Bạn đã yêu, đã nếm được mùi vị của ái tình..Đột nhiên, bạn thấy cái đẹp, sự hứng thú ở khắp nơi. Bạn không ngần ngại thể hiện tình yêu một cách say đắm, một cách dịu dàng, bằng ngôn từ và bằng sự im lặng. Và bạn thấy mình mạnh mẽ, khoan dung và đầy sinh khí.
Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại. Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà yêu.
“Không có liều thuốc nào cho tình yêu ngoại trừ việc yêu nhiều hơn nữa” – Henry David Thoreau
“Khi tình yêu cất lời, nó là tiếng nói của chúa trời làm cho thiên đường mơ mộng trong những giai diệu” –William Shakespeare
Người ta có thể quyến rũ trái tim bằng sự gian dối, nhưng chỉ có thể chinh phục nó bằng sự chân thành.
Có những khoảnh khắc trong cuộc đời khiến bạn nhờ người ta thật nhiều, đến nỗi bạn chỉ muốn chạy đến và ôm họ thật chặt . Hãy cho người đó biết bạn đă có suy nghĩ như thế!
Chỉ khi bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc, thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn, bạn mới hiểu rằng bạn đã yêu người đó thật sự mất rồi.
Tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi.
Tôi mong bạn có đủ hạnh phúc để trở lên ngọt ngào, có đủ thử thách để trở lên vững mạnh, có đủ nỗi buồn để bạn hiểu cuộc đời, có đủ niềm tin để bạn bước tới và có đủ tình yêu để dâng hiến cho đời.
Anh cho em mượn bờ vai để em gục đầu khóc, mượn đôi tai để lắng nghe, đôi tay để em xiết chặt, đôi chân để đi cùng em. Nhưng anh không thể cho mượn trái tim mình vì nó đã thuộc về em mất rồi.
Một điều đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có nghĩa đối với bạn, để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để họ đi.
Sưu tầm

Sunday, April 14, 2013

Hãy yêu như chưa từng tổn thương


Đừng làm tổn thương người đến sau bằng nỗi đau của người tình trước… Đừng làm tổn thương chính mình để đánh đổi hai chữ mãi mãi của tình yêu…

Tình yêu…
 
Có những nỗi đau dài như mùa đông của những kẻ cô đơn. Có những nỗi nhớ đậm và sâu như ly cà phê đắng không đường của một buổi chiều muộn. 

Có những nỗi buồn lê thê như cơn mưa rả rích cuối tháng Mười gió trôi.
 
Có những người may mắn tìm được một nửa cuộc đời chỉ trong ánh mắt đầu tiên. Có những người cái cầm tay giữa phố đông vẫn chưa một lần biết đến…
  
Có những người mòn mỏi đi tìm kẻ còn lại…
 
Có những người… sợ yêu nên chưa dám gật đầu…
 
Ta vẫn có thói quen đem nỗi buồn của quá khứ để đong đếm cho hạnh phúc của tương lai, mà vội quên mất rằng an yên của hôm nay cũng bao lần phải đánh đổi. 

Ta vẫn thường đem nước mắt của ngày hôm qua để tô màu cho những niềm vui của thì hiện tại, mà vô tình không nhớ rằng chẳng có gì là mãi mãi, kể cả nỗi đau.

Một lần chia tay, vạn lần sau em vẫn sợ mình sẽ đau như ngày đó.


 
Đến bao giờ em mới muốn quên đi ngày trước, để sống cho chính mình bây giờ, hả em?
 
Ta vẫn biết, mỗi lần yêu là một lần đau, mỗi lần xa nhau là một lần con tim bật khóc. Nhưng nếu tình yêu chỉ có nụ cười và hạnh phúc, sẽ lấy đâu ra cái giá để người ta trân trọng từng giây, từng phút được gần nhau đây em? 
 
Em vẫn ngại ngần chọn những yêu thương ngoài kia vì sợ mình lại thêm một lần nhầm lẫn. Mắt em vẫn khép, tim em vẫn đóng. Môi em vẫn buồn và lòng em vẫn hoang mang…
 
Những nỗi sợ vô hình cứ lấn át tâm trí em đi tìm lấy một tình yêu. Bàn tay cô đơn vẫn chối từ một bàn tay dù là trong rét lạnh. Em nhìn xung quanh bằng ánh mắt nghi ngờ của một kẻ đánh mất niềm tin. Và yêu trong mơ hồ của một kẻ không còn biết đánh vần hai từ “hạnh phúc”.
 
Cái bóng của ngày xưa cũ vẫn là nỗi ám ảnh khó dứt mỗi lần em được tình yêu gọi tên. Nỗi đau ngày xưa, nỗi buồn ngày xưa, nỗi nhớ ngày xưa… em đừng tự mình quẩn quanh trong một vòng tròn không có lối thoát. 
 
Hãy yêu như chưa từng tổn thương 2

Em!
 
Em không có lỗi, và tình yêu cũng không hề có lỗi. 
 
Đừng đánh mất hiện tại bằng những thứ đã qua…
 
Đừng làm tổn thương người đến sau bằng nỗi đau của người tình trước….
 
Đừng làm tổn thương chính mình để đánh đổi hai chữ mãi mãi của tình yêu…
 
Hãy cứ mơ như lần đầu, nhung nhớ như lần đầu… 
 
Hôn như lần đầu và hãy yêu như chưa từng bị tổn thương…
 
Bởi nỗi đau có chăng, cũng chính là phép hoán dụ cho những hạnh phúc phía sau đang đong đầy… 

http://hieubio.blogspot.com - ST- Trà chanh tình yêu

Friday, April 12, 2013

Chiếc lá hoàn mỹ nhất


Ngày xưa, có một vị đại sư muốn chọn một đệ tử làm người nối dõi.

Một hôm, ông bảo hai đệ tử rằng: “Các con hãy ra ngoài và chọn về đây cho ta một chiếc lá đẹp nhất, hoàn mỹ nhất.”



Hai đệ tử vâng lời thầy đi tìm lá.

Thoáng chốc, người anh quay về và trình cho đại sư một chiếc lá không được đẹp lắm:

“Thưa thầy, tuy chiếc lá này không phải là hoàn mỹ nhất nhưng nó là chiếc lá hoàn mỹ nhất mà con thấy”.

Người em đi cả ngày trời và quay về với hai bàn tay trắng, người em nói với vị đại sư:

“Thưa thầy, con đã tìm và thấy rất nhiều lá đẹp, nhưng con không thể nào chọn được chiếc lá hoàn mỹ nhất.”

Cuối cùng, vị đại sư đã chọn người anh.

“Tìm một chiếc lá hoàn mỹ nhất”, chúng ta vẫn cứ luôn nghĩ đến việc “hoàn mỹ nhất” nhưng nếu bạn cứ một mực đi tìm mà không nhìn vào thực tế, không so sánh với thực tế thì bạn cứ phải vất vả để rồi… " trắng tay. " Cho đến một ngày nào đó, bạn mới phát hiện rằng: Chỉ vì mãi đi tìm một chiếc lá hoàn mỹ nhất mà bạn đã bỏ qua biết bao cơ hội lớn một cách đáng tiếc!
Hơn nữa, thứ hoàn mỹ nhất của con người cuối cùng có được bao nhiêu?
Trên đời này đã xảy ra không ít chuyện đáng tiếc....Đó cũng do một số người xa rời thực tế đi tìm “chiếc lá hoàn mỹ nhất”, coi thường cuộc sống đạm bạc. Nhưng chính trong cuộc sống đạm bạc, vô vị đó mới chất chứa những điều kỳ diệu và to lớn.

Điều quan trọng là thái độ của bạn như thế nào khi đối diện với nó. Trong cuộc sống chúng ta, không nhất thiết cứ phải theo đuổi những thứ hoàn mỹ mà chỉ cần bình tâm lại . Từng bước từng bước tìm thấy chiếc lá mà bạn cho rằng là hoàn mỹ nhất...

Trái tim người con gái


Lý trí:
Này em….
Em không hề thua kém ai bất cứ  điều gì cả, em xinh đẹp, em có học vấn và nhân cách. Em xứng đáng có được hạnh phúc trọn vẹn, em xứng đáng được yêu và phải được yêu thật nhiều nữa là khác. Phụ nữ  sinh ra là để được đàn ông yêu thương và cưng chiều mà em. Nhất là những người con gái như  em.
Có một người con gái đẹp khác đã nói với em rằng em có thể có được tình yêu bất cứ lúc nào em muốn có phải không? Chỉ  cần em đưa tay ra thì có thể nắm lấy được hạnh phúc phải không nào? Hạnh phúc hoàn toàn trong tay em.
Hãy chọn cho mình một người thật đàng hoàng, khiến em tin, em ngưỡng mộ  và quan trọng là chỉ yêu mình em thôi nhé.  Đàn ông họ sống bằng sự đam mê em ạ.
Mình đã quen không biết bao con trai, hẹn hò có, tìm hiểu có, yêu đương cũng có.
Nhưng mình biết rõ đó không phải là tình yêu.
Đó chỉ là sự ích kỷ muốn nhận tình cảm và sự săn đón của những người con trai bên cạnh mình mà thôi.
Mình sợ một ngày, người yêu cũ sẽ hỏi mình “Ngày xưa em có yêu anh không?”- “Xin lỗi anh, đó có thể là một thứ giống tình yêu, nhưng với em đó không phải là tình yêu. Nếu đúng là tình yêu thì em còn có thể làm được hơn thế nhiều anh ạ”
Vì mình biết đó không phải là tình yêu đích thực. Mình níu giữ  con người ấy và yêu con người ấy, chỉ đơn giản là vì thói quen và lòng ích kỷ, tự kiêu của một người con gái không muốn ai cướp mất một thứ đã từng là của mình quá lâu.
Tình yêu đích thực với mình là thứ thiêng liêng vô cùng, chứ không thể pha màu ích kỷ như vậy.
Yêu là làm tất cả vì người mình yêu , dù không hề được nhận lại
Yêu là biết sai mà vẫn lao đầu vào không hối tiếc.
Yêu là dù tổn thương đến vô cùng, biết dù lối ra là vực thẳm hay địa ngục cũng không bao giờ quay đầu lại.
Yêu là không bao giờ nói đến hai từ  “hối hận”
Mình vẫn mong có một ai đó sẽ dạy cho mình biết thế nào là tình yêu đích thực.
Và mình luôn tin rằng, không phải ai cũng có thể may mắn gặp được người mà mình yêu  thực sự trong đời.

Bản năng:

Người con trai ấy, ngay từ khi bước vào đã khiến mình chú ý.
Người con trai ấy có một khuôn mặt cực kì đơn giản, dễ nhìn và một phong thái  rất đàn ông.
Người con trai ấy, mình đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
“Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên” là điều không tưởng với nhiều người. Nhưng mình đã quá đủ từng trải và gặp quá nhiều con trai để biết được ngay từ đầu rằng người con trai nào là người mình có thể yêu. Người con gái như mình, phần bản năng quá mạnh mẽ ….

Lý trí.
Này em,
Người con trai đó quá nguy hiểm.
Người con trai ấy quá dịu dàng, quá ngọt ngào với con gái.
Người con trai ấy quá táo bạo và cuồng nhiệt.
Nụ hôn của người ấy quá nồng nàn,  dù đó không phải là tình yêu.
Người con trai ấy không hề yêu em. Em biết rõ mà phải không.
Người đó có thể ngủ với em, có thể ôm em hằng đêm, có thể dỗ dành em và cho em những nụ hôn ngọt ngào. Nhưng người đó cũng có thể làm thế với tất cả con gái mà người đó từng hẹn hò. Em biết rõ mà, phải không?
Đó là cái bẫy.  Con đường ấy đầy ma mị và ảo ảnh đẹp, nhưng lối ra sẽ là vực thẳm.
Hãy dừng lại trước khi quá muộn. Con đường em đang đi, tuy mở đầu là hoa hồng nhưng kết thúc thì chỉ có nước mắt và đau khổ, tổn thương mà thôi.  Rồi trái tim em sẽ đầy những vết thương …. Em biết rất rõ mà, phải không nào ?

Bản năng:
Người con trai ấy khiến mình phát điên.
Người con trai ấy, chỉ cần  được ở bên cạnh anh ấy, tất cả thế giới xung quanh trở nên vô nghĩa.
Người con trai ấy, có một nụ cười có thể mê hoặc mình.
Người ấy ôm mình thật ấm áp, hôn mình thật nồng nàn, vuốt tóc mình quá đỗi dịu dàng và vẫn hay hôn lên mái tóc, bàn tay mình. Hạnh phúc đối với mình quá tràn đầy. Mình không cần bất cứ thứ gì ngoài đôi bàn tay ấy……
Dù ngừơi ấy không yêu mình, mình vẫn muốn ở bên cạnh. Chỉ cần người ấy còn muốn ở bên cạnh mình thì mình sẽ không bao giờ rời xa.
Dù con đường ấy có kết thúc bằng nước mắt và dù có phải đánh cựơc cả trái tim, mình cũng muốn đi hết con đường này.
Mình muốn yêu người con trai ấy, muốn làm tất cả cho ngừơi đó, muốn chăm sóc, lo lắng và quan tâm đến người đó. Dù người đó ích kỷ chẳng biết đáp trả là gì. Nhưng bản chất của yêu thương đích thực là vô điều kiện mà.
Mình biết người con trai ấy đã quen với quá nhiều con gái đến chai sạn, nhưng mình vẫn hi vọng có một phép màu. Chỉ cần còn ở bên người đó, mình sẽ làm tất cả có thể để trái tim ấy hướng về mình.
“Phải làm thế nào để anh có lại niềm tin vào tình yêu ?”  - Em ngây thơ hỏi khi nằm trong vòng tay anh.
_Anh chỉ mỉm cười hôn tóc mình_
Mình không cần biết lối ra là gì, địa ngục hay vực thẳm.  Không, mình biết rõ lối ra sẽ là vực thẳm, nhưng mình tuyệt đối không quay đầu lại… Vì mình biết đó là người đàn ông mình yêu nhất trên thế gian này. Dù có phải đem cả trái tim ra đánh  cược thì mình vẫn muốn yêu và làm tất cả cho người đàn ông  này. Nếu không, mình sẽ hối tiếc mãi mãi. Mình có thể chịu  được đau khổ, nhưng mình không bao giờ chịu nổi cảm giác nuối tiếc .
Vì mình biết không ai có thể cho mình cảm giác hạnh phúc đến thế này. Vì mình biết không bao giờ mình có thể gặp  được ai có thể khiến mình yêu hơn người đàn ông đó.

Lý trí:
Hãy nhìn vào đôi mắt người con trai ấy, đó không phải là đôi mắt say mê của một người đang yêu. Con người ấy, trái tim đầy những vết thương, và cả sự  chai sạn, trái tim ấy dường như không còn có thể rung lên một nhịp đập lỗi nhịp nào nữa rồi. Con người ấy dường như không còn cái gọi là tình yêu để trao đi. Và con người ấy, không hề yêu em…..Em biết rất rõ mà, phải không nào?
Bản năng:
Em biết trái tim anh đã chai sạn, em luôn mơ hồ nhìn thấy trong mắt anh một nỗi đau, trong những lời nói của anh luôn ẩn chứa một sự  chua chát và cái gọi là tình yêu đã trở nên quá xa xỉ không có thật với anh. Nhưng em chỉ cần được ở bên anh, em vẫn tin một ngày trái tim anh sẽ lại tìm thấy mặt trời ấm áp. Không yêu em cũng không sao, em sẵn sàng từ bỏ lòng kiêu hãnh này vì anh. Chỉ cần cho em được ở bên anh, làm tất cả vì anh… Nếu anh đã không thể yêu ai được nữa, xin anh hãy dừng chân, bên em, để em được làm một bến bờ bình yên của anh……

Lý trí:
Này em…
Người đó đang làm em tổn thương. Những ngày hạnh phúc đã qua rồi. Hoa hồng đã héo tàn, em đừng  cố ngồi nhặt những cánh hoa rơi của kíức nữa.
Em đang tổn thương. Em đang bất an. Tại sao em lại cứ cố chịu đựng. Người đó ích kỷ chẳng biết nghĩ cho em đâu. Người đó vẫn bình thản khi em giận hờn. Có thể bỏ em một mình suốt bao ngày. Có thể không nhắn tin, không nghe máy khi em gọi. Một người thật sự trân trọng em sẽ không bao giờ làm thế. Em biết rõ mà phải không…
Em đang khóc vì một người đàn ông không yêu mình. Nước mắt em đang rơi hằng đêm kìa. Người đó vô tình không biết dỗ dành, an ủi  em đâu. Vì người đó không hề yêu em nên em có đau khổ thì người đó cũng nào để ý đến.
Người đó luôn nghĩ em là người mạnh mẽ. Người con trai đó không hề quan tâm nên đã không hề hiểu  gì về em. Nếu người ấy quan tâm đến em, dù chỉ một chút thì sẽ biết trái tim em mong manh và nhạy cảm đến nhường nào. Những người con gái có vẻ bề ngoài mạnh mẽ chưa bao giờ là những cô gái có trái tim mạnh mẽ .
Người con trai ấy không đáng để em nắm tay đâu. Người đó chỉ biết ích kỷ giữ em bên mình khi cần một chỗ dựa.  Buông tay người ấy ra và tìm cho mình một lối thoát trước khi quá muộn.
Người con trai đó không thể cho em được gì ngoài đau khổ  và nước mắt cả. Hạnh phúc em đã từng có chỉ là ảo ảnh về một thứ na ná như tình yêu mà thôi.  Em biết rõ mà, có phải không nào ? tại sao em cứ bướng bỉnh và cố chấp vậy?
Em đang tự hủy hoại mình vì người con trai ấy.
Nhìn xem, em uống rượu và  khóc hằng đêm đến ngất đi và chìm vào giấc ngủ trong men say.
Nhìn xem, khuôn mặt em hốc hác, tiều tụy, em kiệt sức và đôi mắt em vô hồn, nước mắt như trực trào tuôn ra bất cứ lúc nào.
Nhìn xem, trong cơn đau, em đã tự cắt nát cánh tay trắng ngần của mình, máu túa ra chan chứa, máu khô lại hằn theo những vệt dài trên cánh tay em. Những vết sẹo chằng chịt đó sẽ để lại dấu vết mãi mãi trên cánh tay em.
Người con trai ấy ích kỷ chẳng biết được nỗi đau của em đâu.
Người con trai ấy không đáng để em phải tự làm khổ mình như vậy. Em xứng đáng  đựơc yêu và yêu nhiều cơ mà. Em xứng đáng   đựơc  yêu thương và trân trọng.
Đừng níu kéo một người con trai không hề yêu mình. Em là cô gái sống bằng lòng kiêu hãnh mà.

Bản năng:
Mình biết con người ấy ích kỷ, chẳng nghĩ đến mình. Mình biết con người ấy thờ ơ và vô tình. Nhưng mình vẫn yêu con người vô cùng.
Mình vẫn muốn kiên trì ở bên cạnh con người ấy. Dù đau đớn, vật vã, dù kiệt  sức và tiều tụy, mình vẫn muốn ở bên người ấy. Mình muốn dùng hết tất cả sức  lực để nở nụ cười khi ở bên người ấy. Dù trái tim mình đau đớn và tổn thương vô cùng.
Chừng nào người ấy không rời xa mình, thì mình không bao giờ buông tay.
Đừng nói với mình đáng hay không đáng. Chẳng ai là mình để biết mình cần gì muốn gì. Chẳng ai là mình để biết rằng không phải ai cũng có thể cho mình cảm giác yêu này. Mình có thể đau đớn, mình có thể tổn thương, nhưng mình không bao giờ buông tay người ấy trước. Dù có là địa ngục hay vực thẳm, mình cũng quyết đi đến cùng.
Người đó làm mình tổn thương. Người ấy làm mình đau khổ. nhưng nếu mình buông tay và rời xa người đó, mình không thể sống nổi, sự đau khổ đó có lẽ còn gấp ngàn lần sự đau khổ này. Mình không thể chịu nổi …..
Dù đau khổ, dù tổn thương, mình muốn hi sinh vì người đó, dù mình chẳng nhận được gì. Đó là bản năng của sự yêu thương, đó là bản năng của một người con gái khi yêu …..
Đúng vậy. Người con trai ấy không hề yêu mình. Nhưng mình vẫn luôn tin mình còn cơ hội. Chỉ cần ngừơi đó chưa rời xa mình, thì cơ hội đó vẫn còn là của mình…
Mình yêu người con trái ấy, yêu vô cùng, vô cùng, vô cùng…………

Lý trí:
Người con trai ấy vừa đáng thương vừa đáng trách. Người đó không yêu em nhưng lại hào phóng ban phát cho em một thứ na ná như tình yêu. Nhưng người đó cũng đã không còn niềm tin vào cái gọi là tình yêu nữa. Người đó đã đánh mất tình yêu đẹp của mình, chỉ vì cái bản tính quá hào phóng  rộng rãi ấy. Để rồi giờ đây, tất cả đều không có được hạnh phúc. Em đau, ngừơi đó cũng có vui sướng gì đâu. Hạnh phúc là gì. Chính người ấy cũng đang mải miết đi tìm. Dù chẳng biết nó là gì, chẳng biết mình đang tìm cái gì…..Người đó vừa đáng thương vừa đáng trách.
Em đã quyết định đúng. Em đã làm hết tất cả những gì mình có thể rồi. Chính người đó đã buông tay em ra trước. Em không thể làm được gì nữa rồi.  Những gì đã cũ và vỡ, hãy vứt bỏ nó đi trước khi nó tan nát hơn nữa. Hãy ra đi và giữ lại những gì đẹp đẽ nhất. Cuộc đời đã cho em may mắn gặp được người đàn ông mình yêu nhất trên đời. Hãy xem như đó là món quà. Em không còn gì phải hối tiếc nữa. Nếu còn duyên nợ, thì hãy để số phận cho hai người gặp lại và bắt đầu bằng những cái mới. Những gì đã vỡ thì mãi mãi không bao giờ có thể lành lại được đâu em à. Em đã yêu chân thành, đã yêu hết mình . Rồi cuộc   đời sẽ bù  đắp cho em.

Bản năng:
Mình sợ quá. Những cơn ác mộng và nỗi nhớ cứ ám ảnh mình hằng đêm.
Mình nhớ người đó phát điên. Mình muốn gọi điện thoại cho người đó và thét lên rằng “em nhớ anh đến điên cuồng”, “em muốn gặp anh đến phát điên”…
Mình muốn chạy đến nơi đó chỉ để che dù đứng dứơi trời mưa tầm tã và nhìn bóng ngừơi đó bước đi từ xa cho đến khi mất hút .
Mình sợ. Mình mất niềm tin vào tình yêu. Rồi mình sẽ có thể yêu đươc ai nữa với trái tim tổn thương thế này. Mình không còn tin vào thứ gọi là tình yêu hay hạnh phúc nữa. Sao nó lại quá xa xỉ  như vậy chứ. Mình đã yêu hết mình nhưng có được gì đâu ngoài tổn thương và   nước mắt.
Vì sao không cho em được ở bên anh? Vì sao cứ lạnh lùng hất tay em ra? Vì sao không cho em một cơ hội ? Vì sao ??
Nhưng mình không hối tiếc. Mình chưa bao giờ hối tiếc vì đã yêu con người đó. Nếu cho mình chọn lại, mình sẽ vẫn  không ngần ngại mà bước lại một lần nữa trên con đường đó, con đường đã đưa mình đến bên người đó. Để rồi lại yêu, lại khổ đau, lại tổn thương và đau đớn vì người đó một lần nữa. Con đường đầy nước mắt mà mình đã chọn.  Yêu là không bao giờ quay đầu lại và nói hai chữ “tíêc nuối”.

Lý trí:
Em hãy nhìn lại em đi, em còn sự trẻ trung, xinh đẹp và còn tất cả. Em chỉ mất đi duy nhất một thứ là một người đàn ông không yêu em mà thôi. Rồi sẽ có những người đàn ông khác thành đạt, đứng đắn, yêu em và trân trọng em, che chở cho em. Đừng bao giờ nghĩ em không thể yêu một lần nữa. Rồi em sẽ lại yêu.
Người đàn ông ấy em yêu nhất trên đời. Nhưng ngừơi ấy chẳng cho em niềm tin.  Người đó chỉ  cho em nỗi bất an. Tình yêu có thể khiến em có thể chịu đựng  được đến khi nào? Khi mà em đã hoàn toàn kiệt sức? Em có thể chịu đựng được nữa sao? Em không thể đâu. đã đến giới hạn của em rồi. Bản năng của con gái là khát khao yêu thương và phải đựơc yêu nữa em à. Em đáng được yêu thương như  bất cứ cô gái nào.
Em chưa bao giờ bị tình yêu làm mờ mắt. Em vẫn nhận thức và hiểu  đựơc tất cả. Em là một cô gái thông minh cơ mà. Em chỉ có một khuyết điểm duy nhất là em yêu quá bản năng và chỉ bằng bản năng mà thôi. Nên em mới tự làm đau mình đến thế này.  Bản năng và lý trí. Lỗi của em là khi yêu em chỉ dùng một thứ là bản năng mà thôi.
Em sẽ đau  đớn, em sẽ khổ sở. Rồi em sẽ còn nhớ người đó dai dẳng nhiều. Đừng bao giờ tỏ ra là mình mạnh mẽ, là mình đã quên, là mình đã vượt qua. Em không thể làm được ngay đâu. CHo nên, hãy cứ  đau đớn đi, hãy cứ  gào thét và khóc lóc đi, cho trái tim em nhẹ nhõm đôi chút. Nhưng rồi em sẽ vượt qua thôi.  Chắc chắn là như thế.  Chẳng có vết thương nào mà thời gian không thể chữa lành.  Chẳng có nỗi đau nào chẳng thể nguôi ngoai.
Hãy mỉm cười đi em. Một ngày nào đó, cuộc đời sẽ bù đắp cho em.
Bản năng:
“Em yêu anh” – Đó là tất cả.