Thursday, January 17, 2013

Gửi yêu thương vào hạc giấy


Em chỉ là một hạt cát bé nhỏ bay trong gió. Em chỉ là một ngọn gió ở trên cây. Em chỉ là một cái gì đó thật nhỏ nhoi. Vậy ai có thể chờ em? Hay dể em chờ… và mãi mãi…? Em có thể làm gì để được một vòng tay, một sự yêu thương quá đỗi bé nhỏ? ... 
Chẳng biết từ lúc nào, những cảm xúc vu vơ kia đã theo những chú hạc giấy mà bay đến một nơi vô định. Em nhớ anh, và em đã nhận ra điều đó. Những cảm xúc sâu lắng của một người con gái, anh có hiểu không? Anh không quan tâm, cuộc sống cũng cẳng quan tâm. Em như một đứa ngốc giữa cuộc sống tấp nập. Quan tâm em, dường như chỉ có hạt giấy…

Bình minh lên cho gió thoảng hương nồng của sắc hoa trong khu vườn tĩnh lặng mỗi ngày. Cũng như ánh sáng mặt trời kia, em thức dậy để chào đón những niềm vui mới và lau những giọt nước mắt còn đọng dài trên má, mà em đã để rơi vào đêm tối. Em chôn những nỗi buồn, và cả niềm đau vào miền kí ức. Những giọt nước mắt mặn chát đã làm cho em quên đi một chút gì đó về anh, về con người mà làm cho nước mắt em mặn chát…
Hạc giấy. Muôn màu muôn sắc, như muôn mặt của cuộc đời. Em hiểu, em cũng thấy và em cũng đã cảm nhận hết tất cả mùi vị của cuộc sống này. Giữa không gian này, em chỉ muốn bình yên, để có thể ôn lại những kỉ niệm, để có thể nhớ về những kỉ niệm buồn vui, và nhớ cả về anh…
“I stand alone in the darkness
The winter of my life came so fast…”
Xúc cảm đó anh à! Forever và cả hạc giấy, chúng làm em bình yên. Giai điệu du dương và sự lặng lẽ của chúng khiến em không còn căng thẳng giữa cuộc sống này nữa. Em thả hồn mình vào chúng, đó là lí do em cứ nghe đi nghe lại một bài hát. Em là vậy đó, thích điều gì là thích mãi mãi. Cũng giống như chúng, em chỉ là một hạt cát bé nhỏ thôi. Nếu có thể, em sẽ cất cao đôi cánh của mình để cho những yêu thương kia bay vào hạc giấy. Để chúng mãi bay vào một không gian xa xăm, mãi mãi không thuộc về nhau… Bay đi nhé hỡi những chú hạc giấy bé nhỏ của ta. Hãy bay theo gió mà đến những nơi mình thích. Đừng dừng lại, vì khi dừng ta sẽ nhớ về một con người từng thuộc về ta đó…!
Em chỉ là một hạt cát bé nhỏ bay trong gió. Em chỉ là một ngọn gió ở trên cây. Em chỉ là một cái gì đó thật nhỏ nhoi. Vậy ai có thể chờ em? Hay dể em chờ… và mãi mãi…? Em có thể làm gì để được một vòng tay, một sự yêu thương quá đỗi bé nhỏ? Có lẽ là không. Em sẽ không van xin bất cứ ai để có được tình cảm. Tất cả yêu thương của em, đều được gửi vào hạc giấy… và bay về miền kí ức…
Thiên Thần Tuyết

No comments:

Post a Comment