Thursday, July 23, 2015

Vị cao tăng và miếng thịt heo

Một cao tăng được mời đi dự tiệc, giữa bàn tiệc bày đầy những món ăn chay trang trí vô cùng đẹp mắt, bỗng ông phát hiện trong một đĩa có miếng thịt heo, một đệ tử đi theo cao tăng cố ý dùng cái đũa bới miếng thịt lên, ý định để cho gia chủ trông thấy, nhưng thật không ngờ vị cao tăng lại dùng đũa của mình đẩy miếng thịt che khuất đi.
Một lát sau, người đệ tử kia lại bới miếng thịt heo lên, thế là cao tăng lại phải thêm lần nữa che miếng thịt heo đi, đồng thời còn nói khẽ vào tai đệ tử: “Con mà còn lật nó lên ta sẽ ăn luôn”. Người đệ tử nghe thầy nói thế thì không dám bới miếng thịt heo lên nữa.
Tiệc xong, thầy trò cao tăng từ biệt gia chủ ra về. Trên đường về, đệ tử băn khoăn hỏi thầy: “Thưa thầy, vừa rồi rõ ràng đầu bếp biết chúng ta không ăn mặn, lại vô ý để lẫn miếng thịt heo vào trong đồ ăn chay của chúng ta? Đệ tử chẳng qua muốn gia chủ biết mà trừng phạt ông ta.”
Cao tăng từ tốn nói: “Trên đời ai cũng phạm sai lầm, dù vô tâm hay hữu ý. Nếu để người chủ thấy miếng thịt heo trong món ăn chay, ông ấy sẽ nổi giận mà trừng phạt người đầu bếp, thậm chí còn cho người đó nghỉ việc, đây không phải điều chúng ta muốn thấy. Đoạt lý đương nhiên là quan trọng, nhưng tuyệt đối tránh ‘chỉ biết lý mà bỏ quên người’, phải nhận ra chỗ nào nên bỏ qua thì cho qua.”
“Hoàn cảnh sống và quan niệm sống của mỗi người thường không giống nhau, vì thế sự khác biệt trong cuộc sống là khó tránh khỏi. Đa số người rơi vào vòng xoáy của tranh đấu thường hay “đoạt lý mà quên người”, như thế nếu có thắng cũng không khiến người ta phục, trong vòng xoáy của tranh đấu hơn thua rất nhiều khi đối phương sẽ tìm cách đánh lén sau lưng.

"Con hãy xem chỗ nào bỏ qua được thì bỏ qua, không nên chỉ biết ép người một cách quái gở, phải biết cho người ta một lối thoát, vấn đề ở đây không chỉ là cho người ta con đường sống, quan trọng hơn là cho chính mình một đường lùi, đây cũng là con đường sáng để xã hội hài hòa.”

Theo NTDTV

Tuesday, April 21, 2015

Tôi đổi 20 tỷ lấy vợ của cậu, đồng ý không?


Tiền bạc có thể mua được rất nhiều thứ nhưng nó không mua được thời gian và quá khứ.


Ông chủ một công ty nói với nhân viên của mình: “Tôi đưa cậu 2 tỷ đồng đổi lấy người vợ của cậu, đồng ý không?“. Người nhân viên mỉm cười nói rằng: “ Vậy tôi đưa ông 2,5 tỷ đổi lấy người vợ của ông, ông đồng ý chứ?".
Ông chủ không chút do dự nói: “Vậy tôi đưa cậu 20 tỷ đồng đổi lấy vợ của cậu, 20 tỷ cả đời anh cũng không thể làm ra số tiền lớn như vậy, hãy suy nghĩ thật kỹ rồi trả lời tôi”. Người nhân viên bắt đầu do dự, giữa tiền bạc và tình yêu anh không biết mình nên chọn cái nào. Thế là anh ta hỏi ông chủ: “Ông sẽ đối xử tốt với cô ấy chứ?”.

Ông chủ cười nói rằng: “Đương nhiên rồi, 20 tỷ đổi lấy vợ cậu cơ mà, tôi đương nhiên phải quý trọng cô ấy chứ”. Người nhân viên lại nói rằng:”Ông sẽ yêu cô ấy nhiều như tôi chứ?”. Ông chủ nói: “Tôi sẽ yêu cô ấy nhiều hơn cả cậu, yêu nhiều hơn gấp ngàn lần”. Người nhân viên không còn gì để nói, cầm chi phiếu rời khỏi công ty.
Ba năm trôi qua, người nhân viên năm ấy đã dùng 20 tỷ đồng mở doanh nghiệp riêng và bây giờ đã trở thành một tỷ phú. Anh ta tìm đến ông chủ năm xưa và nói rằng: “Tôi muốn mua lại người vợ của tôi, ông cứ đưa ra một cái giá” . Ông chủ chỉ mỉm cười nói một câu: “Đừng đùa nữa, vợ tôi trong trái tim tôi là báu vật vô giá, tiền bạc ư? Tôi không hứng thú”.
Người nhân viên nói: “Vậy ông muốn cái gì cứ việc đề nghị, tôi sẽ làm ông hài lòng”. Ông chủ nói: “Tôi chỉ cần vợ tôi. Thôi cậu về đi muộn rồi. Cô ấy đang đợi tôi cùng ăn cơm”. Nói xong ông chủ quay lưng đi. Người nhân viên đứng lặng người, từng giọt nước mắt muộn màng tuôn rơi.
Một câu chuyện đơn giản nhưng ẩn chứa ý nghĩa sâu sắc. Câu chuyện nhắc nhở chúng ta rằng: Những thứ mình đã vuột mất hoặc vứt bỏ đều không bao giờ quay trở lại, nó đã trở thành quá khứ. Tiền bạc có thể mua được rất nhiều thứ nhưng nó không mua được thời gian và quá khứ. Trân trọng những gì mình có, hạnh phúc hay bất hạnh đều phụ thuộc vào cách nghĩ của bạn. Tôi hy vọng mọi người hãy biết trân trọng những gì mình đang có.