Đôi khi, hạnh phúc không chỉ là nhận được, hạnh phúc còn là những gì bạn cho đi.
Một người đàn ông tốt bụng không may qua đời. Sau khi chết, ông lên đến thiên đường và gặp Thánh Peter trước cửa. Thánh Peter vui vẻ chào đón: “Chào ông! Ông có thể bước qua cánh cửa này ngay bây giờ. Tuy nhiên, vì ông đã sống một cuộc đời rất tốt đẹp, nên trước khi đến với thiên đường, ông có thể đi thăm thú địa ngục nếu ông muốn”. Người đàn ông rất tò mò, nghĩ thầm tại sao không, và từ từ bước những bậc cầu thang đầu tiên dẫn xuống địa ngục.
Đằng sau cánh cửa, ông nhìn thấy rất nhiều người đang ngồi quanh một chiếc bàn với những món ăn hấp dẫn, ngon mắt. Nhưng lạ một nỗi, tất cả mọi người đều rất buồn và đau khổ; bởi vì họ phải sử dụng những chiếc dao và dĩa rất dài, đến nỗi họ loay hoay không biết làm thế nào để đưa thức ăn vào miệng. Họ chỉ biết ngồi nhìn và khóc lóc.
Người đàn ông quay trở lại thiên đường, hỏi thánh Peter: “Thưa ngài, tôi rất vui được đến với thiên đường. Ở dưới kia thật sự là một sự trừng phạt khủng khiếp”. Thánh Peter đáp: “Chào mừng ông”, rồi để người đàn ông bước qua cánh cổng thiên đường.
Khi đặt chân đến thiên đường, người đàn ông rất ngạc nhiên. Vẫn là khung cảnh y như dưới địa ngục: những con người với những chiếc dĩa dài vướng víu trên một bàn ăn thịnh soạn. Nhưng có một điều khác là: thay vì khóc than như ở dưới địa ngục, họ vui vẻ đút cho nhau ăn. “Nếm thử món này đi”, “Món này nữa”, “Ngón quá”, họ cười vang.
Hạnh phúc không ở đâu xa, hạnh phúc là khi chúng ta cùng giúp nhau vượt qua khó khăn; là khi mang lại hạnh phúc cho người khác. Đừng ích kỷ chỉ nghĩ đến mình, hãy mở rộng tấm lòng, mang niềm vui cho mọi người. Tự khắc bạn sẽ được nhận lại hạnh phúc – hạnh phúc ở trong tim. Có thứ hạnh phúc gọi là cho đi!