Một câu chuyện xúc động...đáng để người ta phải suy ngẫm. Suy ngẫm ngay cả khi chúng ta cho ai cái gì...
Ăn rau không chú ơi? Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.
- Mua hộ tôi mớ rau...!
Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. "Mình thương người thì ai thương mình" - cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.
- Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi - Tiếng bà cụ yếu ớt.
- Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn ăn !
Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:
- Rau này bà bán bao nhiêu?- Hai nghìn một mớ - Bà cụ mừng rỡ.
Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.
- Sao chú mua nhiều thế?- Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!
Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.
Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ...
-Nghỉ thế đủ rồi đấy!
Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.
Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.
Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.
Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.
Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:- Bà bán rau chết rồi.- Bà cụ hay đi qua đây hả chị? - chị bán nước khẽ hỏi.- Tội nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.- Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.
Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.
Bên tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia. Tay chân như bủn rủn, khóe mắt gã cay cay...!
(Sưu tầm)
Saturday, March 12, 2011
Friday, March 4, 2011
Bạn hiểu gì về ngày 8/3 !!?
Bạn biết ngày 8/3 là gì ko !!?
Bạn có thể sẽ chỉ trả lời rằng " Ờ thì ngày...Quốc tế phụ nữ...vậy thui "
Nhưng bạn đã làm đc gì cho những người phụ nữ trong cuộc đời bạn ?Hầu hết ai cũng có gia đình: có chị gái, có dì, có cô ... và điều không thể thiếu là người mẹ đáng kính của chúng ta.
Và hiện tại bạn còn rất rất trẻ để hiểu đc cuộc sống...kể cả tôi - Yuky - tôi nay đã lớn nhưng vẫn chưa thật sự làm đc điều gì lớn lao cho mẹ tôi ngoài việc..." đôi khi khiến mẹ buồn về mình"
Bạn và...cả tôi và tất cả mọi người xem bài viết này hãy xem đoạn clip sau đây và suy nghĩ....Bạn có bạn bè, tiệc tùng...và cả sự hạnh phúc...có mọi thứ....
Trong khi mẹ bạn có ai bên cạnh !!?...Mẹ chẳng có ai bên cạnh cả...
mẹ chỉ ở nhà và...chờ bạn về....
Nhưng...khi về...bạn chỉ chào mẹ đc 1 câu rồi lại đi chơi hoặc lên mạng chat chit...
Mẹ chỉ cười rồi lại lẳng lặng đi làm việc nhà...
Rồi khi trưởng thành...bạn chỉ gửi tiền cho mẹ vào mỗi cuối tháng...rồi nghĩ " Bấy nhiu là đủ rồi !! "
Mẹ cầm tiền...rồi để dành đấy cho bạn...cho đến ngày bạn cần đến số tiền này !!
Mẹ già như chuối chín cây...
Gió lây mẹ rụng con phải mồ côi
Tất cả chúng ta phải chăng đang quá thờ ơ với mẹ? Mỗi người dần có cuộc sống và bạn bè cho riêng mình, nhưng có khi nào bạn thử quan tâm đến mẹ mình nghĩ gì và làm gì không? Bạn có thử bỏ ra một ngày để quan sát mẹ cặm cụi nơi xó bếp chưa?
Chúng ta còn rất trẻ...phải thật tinh tế để có khả năng nhìn vào thật tế và nhận ra có nhìu hơn 1 thứ để quan tâm !! Đừng để khi việc gì đó đến rồi mới than khóc và đỗ lỗi cho số phận...Quan tâm cho mẹ không phải là gửi tiền mỗi ngày, mua nhìu thứ quý giá cho mẹ...vì cho dù bạn có là tỷ phú đi chăng nữa...thì điều này vẫn không là gì...thực ra "quan tâm mẹ" rất đơn giản...chỉ là giúp mẹ vui khi ở đợ tuổi xế chiều này...
Hãy khiến mẹ vui hơn bằng cách rủ mẹ đi tập thể dục chẳng hạn...hoặc đi đâu đó ra ngoài chơi...có thể mẹ sẽ có cơ hội để 8 với các bác cùng tuổi và nghỉ ngơi khỏi công việc hằng ngày...Và dĩ nhiên việc này chắc chắn sẽ khiến mẹ vui và hạnh phúc hơn việc ngồi nhà với chiếc Tivi...tin mình đi...làm việc nhà ko vui tí nào đâu...Hãy giúp mẹ vui hơn mỗi ngày bạn nhé ^^
Và cuối cùng xin tặng mọi người bài " Mom its your birthday " của...Candace xDHỡi những ai đang còn mẹ...đừng để buồn lên mắt mẹ nghe ko !!?Người viết : Yukyashu
Wednesday, March 2, 2011
Chú mèo cứu bạn mình sau khi bị ôtô đâm
Clip về tình bạn cảm động của đôi mèo trên đường phố Thổ Nhĩ Kỳ gây xôn xao trên Internet. Mèo trắng không bỏ mặc mèo đen bị thương nằm bất động, đã ở bên nỗ lực cứu sống bạn trong suốt 2 tiếng.
Trang 24 của Croatia đưa tin, một chú mèo đen lang thang bị ôtô đâm, nằm bất động trên mặt đất tại một điểm đỗ xe đông đúc. Sau đó, một chú mèo trắng chạy đến, cố gắng lay bạn dậy. Thậm chí, nó còn dùng chân nén vào ngực bạn mèo đáng thương giống như hô hấp nhân tạo.
Suốt 2 tiếng, mèo trắng cố gắng cứu bạn nhưng vô vọng. Không thể lay mèo đen dậy, mèo trắng bất lực nằm bên với khuôn mặt rầu rĩ. Cuối cùng, một bác sĩ địa phương nghe thấy tin này đã tới mang con mèo thương đi cứu chữa. Nhưng quá muộn, mèo đen đã rời bỏ thế giới này.
Xem 1 lần thôi mà phải suy nghĩ biết bao điều. Phút thứ 1:26. đôi mắt chú mèo còn sống nhìn như oán trách, phẩn nộ tuiyệt vọng. rồi chú nhắm nghiền mắt lại như biết là gì thì chuyện cũng đã rồi. nhìn những phút cuối chú mèo trắng cố lay bạn mình mà hấy thương vô cùng. khỏi trách mắng ai. dù tôi ko làm ai phải rời vào hoàn cảnh như 2 chú mèo nhưng nhìn lại nhiều lúc mình còn ko bằng còn mèo này.Nếu chú mèo biết khóc , nó đã khóc thật nhiều
Trang 24 của Croatia đưa tin, một chú mèo đen lang thang bị ôtô đâm, nằm bất động trên mặt đất tại một điểm đỗ xe đông đúc. Sau đó, một chú mèo trắng chạy đến, cố gắng lay bạn dậy. Thậm chí, nó còn dùng chân nén vào ngực bạn mèo đáng thương giống như hô hấp nhân tạo.
Suốt 2 tiếng, mèo trắng cố gắng cứu bạn nhưng vô vọng. Không thể lay mèo đen dậy, mèo trắng bất lực nằm bên với khuôn mặt rầu rĩ. Cuối cùng, một bác sĩ địa phương nghe thấy tin này đã tới mang con mèo thương đi cứu chữa. Nhưng quá muộn, mèo đen đã rời bỏ thế giới này.
Xem 1 lần thôi mà phải suy nghĩ biết bao điều. Phút thứ 1:26. đôi mắt chú mèo còn sống nhìn như oán trách, phẩn nộ tuiyệt vọng. rồi chú nhắm nghiền mắt lại như biết là gì thì chuyện cũng đã rồi. nhìn những phút cuối chú mèo trắng cố lay bạn mình mà hấy thương vô cùng. khỏi trách mắng ai. dù tôi ko làm ai phải rời vào hoàn cảnh như 2 chú mèo nhưng nhìn lại nhiều lúc mình còn ko bằng còn mèo này.Nếu chú mèo biết khóc , nó đã khóc thật nhiều
Tuesday, March 1, 2011
Khi buồn bạn nên làm gì
– Nhiều người trong số chúng ta nghĩ rằng mình cô độc với nỗi buồn chán của riêng mình. |
Mỗi một ngày chúng ta gặp biết bao nhiêu chuyện. Chuyện mới lạ: có, chuyện vui: có, không mong muốn: có mà chuyện buồn cũng có.
Nhiều người cứ thích luẩn quẩn với nỗi buồn, có những bạn lấy u buồn làm ý nghĩa cuộc sống. Một ngày mà không có chuyện buồn để than thở thì họ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Khi buồn bạn nên làm gì?
Thì.... bạn hãy làm một việc gì đó, những việc mà bình thường bạn vẫn làm.
Đi dạo chơi chẳng hạn. Hít thở không khí trong lành, tận hưởng một đêm thoải mái sẽ khiến bạn bớt cảm thấy căng thẳng.
Ăn uống: Nhất là con gái, khi gặp chuyện, nhiều bạn thường thích ăn những món ăn vặt linh tinh: chè, quẩy nóng, bánh bao chiên, sinh tố, sữa chua thập cẩm, caramen... Món ăn ngon và việc “tiêu diệt” hết chỗ đồ ăn mà bạn gọi sẽ giúp bạn bình tĩnh lại.
Bật máy tính, lên mạng, chat, đọc tin, treo status than thở... cũng là một gợi ý tốt. Khi thấy bạn mình để status: Chán, Mệt mỏi, Buồn,... bạn có thể dửng dưng được không? Bạn bè của bạn cũng vậy đấy. Họ yêu quý bạn và quan tâm, lo lắng cho bạn.
Buồn thì đi ngủ: Bạn đừng vội chê cười khi thấy có những người hễ buồn chán là đi ngủ. Không phải là họ trốn chạy nỗi buồn trong những giấc mơ đâu, chỉ đơn giản là trí óc của họ cần được nghỉ ngơi. Một giấc ngủ sâu (mặc dù rất khó để ngủ ngon vì bạn đang có tâm trạng) sẽ giúp bạn thư giãn đầu óc.
Bạn cũng có thể đọc sách, chơi với chó cưng, mèo cưng nhà bạn,... hãy để tâm trí bận rộn với hàng đống công việc. Ít nhất bạn sẽ quên đi vấn đề của mình được một lúc, đợi đến lúc tỉnh táo hơn để suy nghĩ.
Chia sẻ
Tại sao không chia sẻ chuyện của mình với bạn bè? Một cái ôm và một ánh mắt cảm thông có thể giúp bạn lấy lại tinh thần.
Lên diễn đàn chia sẻ, bạn sẽ nhận được nhiều lời khuyên hữu ích từ những người xa lạ biết đồng cảm.
Viết nhật ký, viết blog. Một mình chịu đựng nỗi buồn bao giờ cũng khó khăn hơn là chia sẻ bớt gánh nặng của mình cùng những trang nhật ký. Nhật ký chỉ biết lắng nghe mà không thể làm phiền bạn bằng những câu hỏi hay lời trách cứ.
Nếu không muốn chia sẻ
... bạn hãy làm những gì bạn muốn. Hãy ngồi một mình gặm nhấm nỗi buồn, để trái tim được thỏa sức đau khổ. Bạn cứ việc khóc nếu bạn cảm thấy muốn khóc nhưng bạn hãy tự nhủ như nàng Scarlet trong “Cuốn theo chiều gió” tự nhủ mỗi khi gặp vấn đề: Xét cho cùng mai là một ngày mới.
Thường thường đàn ông buồn thì hay đi uống rượu cho thật say rồi về đi ngủ -- không chịu đối diện với nỗi buồn
Thế còn đàn bà con gái mà buồn thì hay giam mình vào những chỗ yên tĩnh, hoặc chỉ có một mình-- chìm đắm trong nỗi buồn.
Nếu bạn đang có tâm trạng buồn thì theo tôi bạn hãy đối diện với nỗi buồn bằng cách:
--- tìm ra lý do làm bạn buồn:
--- với lý do đó thì có nhất thiết phải suy nghĩ nhiều đến buồn không?
---nếu thực sự lý do đó làm bạn buồn thì bạn phải mau chóng khắc phục lý do đó ngay
---Khắc phục bằng cách nào?
--- lập ra kế hoạch cần phải làm gì
---buồn vu vơ thì chỉ cần thay đổi không khí là xong
--- buồn vì các mối quan hệ xã hội thì xem lại thái độ của mình
--- buồn về tình cảm thì cần xem lại bản thân đã đúng mực chưa?
--- buồn về tình yêu thì xem lại mình đã thực sự yêu chưa? vì khi yêu thực sự thi người ta dễ tha thứ cho nhau hơn.
- Hành động như thế nào?
-- ngay lập tức vạch ra những việc cần làm ngay và giải quyết triệt để tránh gây hậu quả nghiêm trọng
--không nên để thời gian chết trong suy nghĩ, tức là phải tập trung nghĩ sâu và có hướng ngay, không được khất lại
--làm xong rồi không được ân hận.
Nếu bạn không rơi vào tâm trạng " tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn", thì tui nghĩ ban sẽ có nhiều việc để làm khi buồn đấy. Nào chúng ta bắt đầu bạn nhé.
Nếu như khi ban :
- BUỒN ........ NGỦ : Nên làm một giấc cho tới khi nào hết buồn mới thôi.
- BUỒN ........TÌNH: nên ca bài " hát với dòng sông" bạn sẽ thấy nhẹ nhõm hơn đấy.
- BUỒN ........ BỰC : Nên làm đỡ một ly nước mát vậy.
- BUỒN ........ MIỆNG: Nên tìm đến người khắc khẩu vời minh nhất để tranh luận.
- BUỒN ........CHÂN TAY : Nên thử làm người " giỏi giang việc nước, đảm đang việc nhà" xem sao.
- BUỒN ........ VU VƠ : ta làm thơ vậy.
- Sẽ còn Buồn và Buồn : Bạn hãy tiếp tục tìm kiếm đi, rồi bạn sẽ thấy rất BUỒN .......... CƯỜI cho ma xem .
Còn nếu mà buồn tình, bồ chọc giận thì bật pc lên, mở hình "hắn" ra rồi vào Paint vẻ qua(`ng we`o lên mặt đáng ghét đó. Sau đó là đến phần ngắt/nhéo. Thấy khó ưa chổ nào là "hớt" bỏ chổ đó. Khi làm xong "giãi phẩu" là đến lúc save rồi thảy vào email của "chẳ" cho chả biết rằng ...."đụng đến "pa`" là đời trai sẽ ra như thế đó biết chưa ".......Lúc chả "sợ hải kinh khủng" săm soi hình ấy cũng là lúc mình "và con tim đã vui trở lại".
Còn khi cô đơn / lạc loài thì ôm gấu trùm mền lăng đùng ra ngũ để...giệt mộng. Cũng có khi thì lại ngấu nghiếng ăn... ăn.... rồi lại cứ thế mà ăn. Cô đơn chừng nào thì lại thích ăn chừng ấy.
Subscribe to:
Posts (Atom)